Trở lại (Back)
  ’’Ðộc chiếm’’ bố (mẹ) (-D)
Sổ Tay Phụ Huynh Xin bấm vào đây để in trang này ra  
 
Thằng Bờm cứ nằm lên trên giường không chịu dậy, anh Phong đi ra đi vào dỗ dành bao lâu cũng không được. Chị Quyên vào, sau vài cái vuốt ve, vài câu cưng nựng thằng bé ngoan ngoãn dậy rồi tự giác súc miệng, rửa mặt.

Buổi tối thằng bé cứ một mực đòi mẹ đọc truyện cổ tích trước khi ngủ, chị Quyên bảo chồng làm thay, vừa thấy anh Phong mang cuốn sách lại giường ngay lập tức thằng bé bò dậy, leo xuống nhà chạy đi tìm mẹ. Đang nửa đêm, thằng bé đòi đi tè, anh Phong nhổm dậy định bế nó vào nhà vệ sinh, bỗng nó khóc ré lên “không... mẹ cơ”... Những việc như thế lặp đi lặp lại khiến anh Phong chán đến nỗi chẳng muốn quan tâm tới cậu con trai bốn tuổi của mình nữa. Anh phân vân không hiểu vì sao mình là bố mà thằng bé lại chẳng thiết tha gì. Thậm chí đôi khi nó còn nhìn anh chằm chằm như thể địch thủ. Vợ chồng anh rất hòa thuận, anh tin vào cách dạy con của chị Quyên, nên anh không dám nghĩ tình hình trở nên như vậy là do chị Quyên đã quá nuông chiều thằng bé hay chị đã làm gì đó để tạo nên trong mắt nó một hình ảnh không hay về người bố.

Bên cạnh nhà anh Phong có gia đình chị Cúc anh Toàn. Bống, con gái chị Cúc năm nay cũng đã gần năm tuổi. Cũng như thằng Bờm, lúc nào Bống cũng quấn lấy một người, nhưng lại không phải là mẹ. Chị Cúc phàn nàn, bởi chị chính là người sinh ra Bống, chăm bẳm nó từ lúc lọt lòng, thế mà cứ thấy bố đi làm về là bỏ hết tất cả chạy níu lấy bố. Từ việc chơi đồ hàng, diện quần áo mới, ăn cơm... Bống đều muốn được biểu diễn trước mặt bố. Việc chị đi vắng cả ngày cũng không khiến nó khó chịu như một buổi tối nhìn quanh mà không thấy bố đâu. Có khi đang cưỡi lên lưng bố cười nắc nẻ, thấy chị về nó bỗng im bặt và cảm giác như bị phá mất tự do. Chị biết lúc này trong lòng con bé chỉ muốn đẩy mẹ đi.

Theo các chuyên gia tâm lý, thì thực tế trên: con trai thích gần gũi với mẹ hơn bố, con gái muốn được bố yêu chiều hơn mẹ, là một hiện tượng tâm lý bình thường với trẻ đang độ tuổi từ 3 – 6. Các bé trai trong giai đoạn này luôn muốn chiếm đoạt mẹ và nó khó chịu ra mặt khi thấy một người nữa cũng gần gũi với mẹ của nó. Nó ngấm ngầm coi đó là đối thủ và “tranh thủ” mọi cơ hội để kéo mẹ về phía mình. Vì không muốn chia sẻ mẹ nên nó buộc phải chống đối. Việc Bờm không chấp nhận sự quan tâm, cố tình xa lánh anh Phong như trên là một chuỗi những chống cự của nó để giành lấy mẹ cho riêng mình. Trường hợp Bống cũng vậy. Mặc dù cần mẹ nhưng tình cảm tự nhiên của nó lại hướng tới bố. Không biểu hiện rõ rệt, thường xuyên như ở các em trai, nhưng trong trí tưởng tượng của các em gái, người bố đã chiếm phần đặc biệt quan trọng.

Vì vậy, khi đã hiểu ra được vấn đề, các ông bố, bà mẹ không nên bực bội hay khó chịu vì thấy sao con trai (con gái) cứ quấn quýt bên mẹ (bố) nó và xa cách, hoặc không hưởng ứng sự quan tâm của mình. Tâm lý này sẽ quân bình lại khi các em bắt đầu cắp sách đi học.

Nguồn: SGTT
Ca/đồng dao & thơ Cùng bé ca hát Cùng chơi với bé Hạnh phúc gia đình
Kể chuyện bé nghe Phòng tranh Sổ tay phụ huynh Sức khỏe/dinh dưỡng